Nhận định, soi kèo Stoke City vs Sheffield Wednesday, 21h00 ngày 18/4: Khách tự tin
(责任编辑:Thế giới)
Nhận định, soi kèo Shanghai Shenhua vs Wuhan Three Towns, 18h00 ngày 19/4: Khó thắng cách biệt
An Tĩnh nhướng mày, không kìm được bật cười thành tiếng.
Trần Thuật nghiêng đầu, có chút mơ hồ: "Cười gì vậy?"
An Tĩnh không cười nữa, nói: "Chân em hết đau từ lâu rồi, anh không cần cõng em nữa."
Trần Thuật im lặng giây lát, đứng thẳng người lên, đi đến bên cạnh cô, cụp mắt nhìn xuống cô, khóe miệng nhoẻn cười: "Giỏi nhỉ, nói như vậy em đã hết đau từ lâu rồi, vậy mà vẫn cứ ở lì trên lưng anh phải không?"
Khóe mi An Tĩnh cong cong, "Không phải, em thấy anh cõng có vẻ rất vui nên không muốn xuống."
Trần Thuật cười đểu, "Giày vò anh như vậy à." Cậu nói rồi đưa tay cù cô.
An Tĩnh á một tiếng, vội vàng né tránh.
Có điều cô làm sao mà chạy nhanh hơn Trần Thuật được, mới chạy được mấy bước đã bị cậu đuổi theo.
Cậu ôm cô từ sau lưng, khẽ cười bên tai cô: "Có đùa nữa không?"
An Tĩnh rất sợ nhột, cho dù không cù cô, cô cũng không nhịn được, nhăn mặt nói: "Không dám nữa."
Khoảnh khắc được cậu cõng trên lưng, An Tĩnh cảm thấy vừa bình yên vừa ấm áp, cô muốn được đi như thế suốt cuộc đời, vĩnh viễn không bao giờ dừng lại.
Thế nên cô mới không xuống.
Trần Thuật cúi đầu hôn lên cái tai trắng nõn của cô, sau đó buông cô ra, dắt tay cô và nói: "Đi thôi, đưa em đi ăn gì đó."
An Tĩnh gật đầu: "Ăn cái gì?"
Trần Thuật cầm lấy cặp sách của mình rồi nói: "Em muốn ăn gì, lẩu nhé?"
An Tĩnh nghĩ một lúc, không thấy thích lắm, lắc đầu.
Trần Thuật nhướng mày, đưa ngón trỏ ra cọ cọ lên chóp mũi nhỏ nhắn của cô: "Cô mèo nhỏ tham ăn, thế em muốn ăn gì?"
"Em muốn ăn ..." An Tĩnh nghĩ một lúc, ánh mắt rạng ngời, "Em muốn ăn ở quán Nhật kia."
"Quán nào?" Trần Thuật vẫn chưa nhớ ra.
"Chính là cái quán mà chúng ta đã ăn hôm dỗi nhau ấy." An Tĩnh nhớ ra liền phụng phịu: "Hôm ấy em không có tâm trạng nào để ăn, cũng không để ý đến mùi vị cho lắm, cảm thấy hơi tiếc."
Trần Thuật nheo mắt nhớ lại, cũng nhớ ra chuyện đó.
Hôm ấy, cậu đứng ngoài trường đợi cô, nhưng lại thấy cô đi ra ngoài cùng với hai cậu con trai, hỏi cô cậu trai kia là ai, cô nói là Hạ Quý. Lúc ấy chỉ thấy đầu óc nổ tung, rất tức giận, cũng không biết tức cái gì, vì thế lúc ăn cơm cũng không nói chuyện, chỉ mải giận dỗi với chính mình, cứ canh cánh trong lòng.
"Được." Cậu chiều ý cô, gật đầu.
Hai người nắm tay nhau, mười ngón tay đan vào nhau, chầm chậm bước đi.
Thực ra rất gần chỉ đi mất mười phút, trên đường đi hai người cười nói vui vẻ.
Vào trong quán chỉ còn lại một bàn trống, may mà bọn họ đến kịp, nếu không lại phải đợi.
Quán ăn này bày trí rất tinh tế, phục vụ chu đáo, rất đông khách.
Giờ này chính là giờ ăn tối cao điểm.
Quán ăn không lớn nhưng cũng không nhỏ chật kín khách, tiếng người nói chuyện ồn ào, nhận viên phục vụ đi qua đi lại liên tục.
Bọn họ nhận được thực đơn.
Trần Thuật hỏi: "Em ăn gì?"
An Tĩnh nhìn thực đơn, lông mày khẽ nhíu lại, vẻ mặt chăm chú, giống như đang chú tâm suy nghĩ vậy, một lúc sau cô hỏi: "Anh ăn gì?"
Trần Thuật chống tay xuống bàn nghịch điện thoại, ánh mắt hướng về phía cô, chăm chú quá mức, sau đó hờ hững nói: "Anh thế nào cũng được."
An Tĩnh gật đầu, dịu dàng nói: "Vậy em gọi cho anh nhé?"
Trần Thuật ừ một tiếng, khẽ nói: "Tùy em."
An Tĩnh gọi nhân viên phục vụ.
Cô chọn cho mình món cơm trứng thịt bò, gọi cho cậu món cơm thịt bò kiểu Osaka, sau đó lại gọi thêm một xuất trứng hấp và thịt gà.
Sau khi nhân viên phục vụ đi, An Tĩnh chống hai tay xuống bàn, chống cằm có vẻ buồn chán.
Trần Thuật ngồi đối diện cô, hỏi: "Đói rồi à?"
An Tĩnh sờ bụng, gật đầu thành thật: "Đói rồi."
Trần Thuật cau mày: "Thế sao em không đi mua cái gì đó mà ăn?"
"Em mua rồi mà, một hộp sữa chua." An Tĩnh nói rồi ánh mắt cô tình ám chỉ cậu: "Nhưng ai mà biết được người nào đó chơi bóng rổ lâu như vậy mới ra ngoài."
Trần Thuật sờ mũi tỏ vẻ vô tội.
An Tĩnh cứ nhìn cậu như vậy.
Không có gì phải nghi ngờ Trần Thuật là một người rất đẹp trai, cậu có vẻ mảnh khảnh, trong sáng, điềm tĩnh của thiếu niên. Trên mặt lâu lâu lại nở nụ cười gian tà, khi đôi mắt đen láy sâu thẳm cứ nhìn bạn chăm chú, bạn sẽ bất giác lún sâu vào đó.
An Tĩnh nghiêng đầu, đột nhiên giơ tay ra sờ lên má Trần Thuật.
Trần Thuật nhướng mày, khẽ hỏi: "Sao vậy?"
"Em phát hiện." An Tĩnh có chút ngạc nhiên. "Có phải anh gầy đi không?"
"Thật sao?"
An Tĩnh sờ rất kỹ, da thịt trở nên săn chắc hơn, cô nói rất chắc chắn: "Ừ, đúng là gầy đi, anh giảm béo à?"
Trần Thuật không có gì để nói, tức quá gườm gườm nhìn cô, túm lấy cái tay đang làm loạn của cô rồi nói: "Giảm béo cái gì, chơi bóng rổ đấy."
An Tĩnh mỉm cười ồ một tiếng, "Chơi bóng rổ có thể giảm béo à."
Trần Thuật hứ một tiếng, nắn nắn lòng bàn tay cô.
" alt="Truyện Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh" />Truyện Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh>> Mẹo tắt nhanh màn hình laptop
>> Tuyệt chiêu khắc phục màn hình iPhone bị vỡ
>> 10 mẹo bảo vệ thông tin trên smartphone
Bấm nút ở giữa một lần để ngừng (pause) và bấm tiếp lần nữa để khôi phục (resume) bài hát.
" alt="7 công dụng của tai nghe iPhone" />7 công dụng của tai nghe iPhoneTua nhanh (fast forward) bằng cách bấm nút giữa 2 lần và giữ vài giây ở lần thứ hai. Quay về đầu bài (rewind) bằng cách bấm nút giữa 3 lần và giữ vài giây ở lần cuối. Thoạt nhìn, Aspire S5 có vẻ rất đáng chú ý. Máy Aspire S5 được đánh giá dưới đây có vi xử lý điện áp thấp Core i7-3517U, RAM 4GB và card đồ họa tích hợp Intel HD 4000. Mặc dù chỉ trang bị màn hình tầm trung với độ phân giải 1366 x 768, Aspire S5 vẫn có một số đặc điểm nổi bật. Chiếc laptop này không chỉ có một mà tới hai ổ SSD – một cặp ổ đĩa 128GB liên kết thông qua RAID0. S5 cũng duy trì độ mỏng cực kỳ 14,9mm bằng cách “giấu” các cổng kết nối vào một panel ở phía sau laptop. Panel này được điều khiển bằng cơ học, sẽ mở ra hoặc đóng vào khi nhấn vào một nút bên cạnh bàn phím.
Những thay đổi này có thể tác động lớn tới hiệu suất và khả năng sử dụng của S5, nhưng vì là một ultrabook 13,3 inch, Aspire S5 cần đáp ứng được những tiêu chuẩn nhất định. Ví dụ, liệu S5 có cải thiện thời gian sử dụng pin so với Aspire S3? Chúng ta hãy cùng xem xét.
1. Thiết kế
Với trọng lượng 1,18 kg và kích thước 324 x 227 x 14,9 mm, Acer Aspire S5 là một trong những notebook 13 inch mỏng nhất và nhẹ nhất trên thị trường hiện nay, đánh bại cả MacBook Air 13 inch, ASUS ZenBook Prime UX31A, và Lenovo IdeaPad U310. Tuy nhiên, Toshiba Portege Z835 ( 33,2 x 22,3 x 1,7 cm, 1,08 kg) vẫn nhẹ hơn Aspire S5 0,1 kg.
Nắp và chiếu nghỉ tay bằng nhôm của Aspire S5, với khung máy bằng hợp kim ma giê đem lại cảm giác đặc biệt hơn so với Aspire S3. Tuy nhiên, xét tổng thể thì thiết kế của Aspire S5 hơi buồn tẻ, không mấy cá tính.
Như đã nói, Aspire S5 giấu các cổng kết nối trong panel MagicFlip I/O xổ xuống từ phía dưới mặt sau của laptop khi bạn nhấn một nút. Panel này chứa hai cổng USB 3.0, một cổng Thunderbolt và HDMI. Jack headphone nằm ở phía bên phải laptop.
Cơ chế này cũng có tác dụng nâng phía sau của máy cao lên một chút, đây có thể là một cải tiến nhỏ trong thiết kế của laptop:
Panel thả xuống này khi mở ra và khép lại sẽ gây ra những tiếng vo vo cơ học giống như tiếng động cơ trong đồ chơi điều khiển từ xa. Đáng lẽ Acer đã có thể đưa ra một giải pháp thanh lịch hơn.
Bàn phím và touchpad
Bàn phím của Aspire S5 phản ánh thiết kế của máy: rất cơ bản và thiếu đặc điểm nổi bật. Tuy nhiên, đây vẫn là một chiếc bàn phím tốt nếu so với một số đối thủ. Các phím được đặt tách rời các phím xung quanh. Lời than phiền lớn duy nhất là cách bố trí. Một số phím nhỏ hơn cần thiết, ví dụ như phím mũi tên và phím Backspace.
" alt="Ultrabook mỏng nhất thế giới Aspire S5: Danh chưa 'xứng' giá" />Ultrabook mỏng nhất thế giới Aspire S5: Danh chưa 'xứng' giáNhận định, soi kèo Sporting Lisbon vs Moreirense, 02h30 ngày 19/4: Không được phép sẩy chân
- Kèo vàng bóng đá Fulham vs Chelsea, 20h00 ngày 20/4: Khó cho The Blues
- TV 3D hụt hơi tại thị trường Việt Nam
- Microsoft ra phụ kiện cho tablet Windows 8
- Truyện Bí Mật Độc Quyền
- Nhận định, soi kèo Talleres Cordoba vs Velez Sarsfield, 05h15 ngày 19/4: Ca khúc khải hoàn
- TIK Game bất ngờ tung Client của Vua Hải Tặc
- Truyện Xuyên Qua Quyết Chí Làm Ma Nữ!
- So sánh: Windows Phone 8, iOS 6 và Android 4.0
-
Nhận định, soi kèo Albirex Niigata vs Kyoto Sanga, 12h00 ngày 19/4: Chiến thắng xa nhà
Hồng Quân - 18/04/2025 14:23 Nhật Bản ...[详细]
-
...[详细]
-
Truyện Em Đồng Ý Gọi Anh Là Chồng
...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Becamex Bình Dương vs Hà Nội FC, 18h00 ngày 19/4: Tin vào cửa trên
Hư Vân - 18/04/2025 18:55 Việt Nam ...[详细]
-
8 game iOS được mong đợi nhất cuối năm 2012
>> Wild Blood: Game đồ họa “khủng” đổ bộ iPhone, iPad
>> 12 game hay nhất tháng 8 cho iOS và Android
Dưới đây là 8 tựa game xuất hiện trong danh sách bình chọn:
8. Real Racing 3
Real Racing 3 là tựa game đầu tiên của FireMonkeys – studio mới ra đời từ sự hợp nhất giữa Firemint và IronMonkey Studios,
Qua những hình ảnh mới công bố, chất lượng đồ họa của Real Racing 3 sẽ cải thiện hơn nhiều so với Real Racing 2. Trailer giới thiệu Real Racing 3 trên iOS của FireMonkeys cho thấy game sẽ có sự góp mặt của siêu xe Porche 911 GT3 RS 2010:
...[详细] -
...[详细]
-
Smartphone nhiều màu sắc Lumia 820 trình làng
>> Nokia ra siêu phẩm Lumia 920 chạy Windows Phone 8
>> Cận cảnh “bom tấn” Nokia Lumia 920
Ngoài “con át chủ bài” Lumia 920, Nokia vừa mới trình làng thêm Lumia 820 - smartphone tầm trung chạy Windows Phone 8. Lumia 820 có cùng loại vi xử lý Snapdragon S4 lõi kép như Lumia 920, nhưng chỉ sở hữu màn hình nhỏ hơn WVGA 4 inch, bộ nhớ 8GB, camera 8 chấm phía sau, pin 1.650mAh và bộ nhớ trong 8GB có thể mở rộng thông qua thẻ nhớ microSD.
Cả Lumia 820 và 920 đều sử dụng công nghệ màn hình cảm ứng mới có tên Super Sensitive Touch cho phép phát hiện tiếp xúc qua găng tay hoặc móng tay.
Theo giới thiệu của Nokia, Lumia 820 có lớp vỏ có thể tháo rời để thay đổi với nhiều màu sắc như vàng, lục lam, tím, đỏ, xám, trắng và đen.
Nokia cũng bán những phụ kiện cho Lumia 820 như vỏ tích hợp NFC, sạc không dây thông qua một loạt phụ kiện sạc mới hoặc bất kỳ phần cứng tương thích Qi.
" alt="Smartphone nhiều màu sắc Lumia 820 trình làng" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Rayo Vallecano vs Valencia, 19h00 ngày 19/4: Tin vào Los Ches
Hư Vân - 19/04/2025 04:35 Tây Ban Nha ...[详细]
-
Truyện Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh
An Tĩnh nhướng mày, không kìm được bật cười thành tiếng.
Trần Thuật nghiêng đầu, có chút mơ hồ: "Cười gì vậy?"
An Tĩnh không cười nữa, nói: "Chân em hết đau từ lâu rồi, anh không cần cõng em nữa."
Trần Thuật im lặng giây lát, đứng thẳng người lên, đi đến bên cạnh cô, cụp mắt nhìn xuống cô, khóe miệng nhoẻn cười: "Giỏi nhỉ, nói như vậy em đã hết đau từ lâu rồi, vậy mà vẫn cứ ở lì trên lưng anh phải không?"
Khóe mi An Tĩnh cong cong, "Không phải, em thấy anh cõng có vẻ rất vui nên không muốn xuống."
Trần Thuật cười đểu, "Giày vò anh như vậy à." Cậu nói rồi đưa tay cù cô.
An Tĩnh á một tiếng, vội vàng né tránh.
Có điều cô làm sao mà chạy nhanh hơn Trần Thuật được, mới chạy được mấy bước đã bị cậu đuổi theo.
Cậu ôm cô từ sau lưng, khẽ cười bên tai cô: "Có đùa nữa không?"
An Tĩnh rất sợ nhột, cho dù không cù cô, cô cũng không nhịn được, nhăn mặt nói: "Không dám nữa."
Khoảnh khắc được cậu cõng trên lưng, An Tĩnh cảm thấy vừa bình yên vừa ấm áp, cô muốn được đi như thế suốt cuộc đời, vĩnh viễn không bao giờ dừng lại.
Thế nên cô mới không xuống.
Trần Thuật cúi đầu hôn lên cái tai trắng nõn của cô, sau đó buông cô ra, dắt tay cô và nói: "Đi thôi, đưa em đi ăn gì đó."
An Tĩnh gật đầu: "Ăn cái gì?"
Trần Thuật cầm lấy cặp sách của mình rồi nói: "Em muốn ăn gì, lẩu nhé?"
An Tĩnh nghĩ một lúc, không thấy thích lắm, lắc đầu.
Trần Thuật nhướng mày, đưa ngón trỏ ra cọ cọ lên chóp mũi nhỏ nhắn của cô: "Cô mèo nhỏ tham ăn, thế em muốn ăn gì?"
"Em muốn ăn ..." An Tĩnh nghĩ một lúc, ánh mắt rạng ngời, "Em muốn ăn ở quán Nhật kia."
"Quán nào?" Trần Thuật vẫn chưa nhớ ra.
"Chính là cái quán mà chúng ta đã ăn hôm dỗi nhau ấy." An Tĩnh nhớ ra liền phụng phịu: "Hôm ấy em không có tâm trạng nào để ăn, cũng không để ý đến mùi vị cho lắm, cảm thấy hơi tiếc."
Trần Thuật nheo mắt nhớ lại, cũng nhớ ra chuyện đó.
Hôm ấy, cậu đứng ngoài trường đợi cô, nhưng lại thấy cô đi ra ngoài cùng với hai cậu con trai, hỏi cô cậu trai kia là ai, cô nói là Hạ Quý. Lúc ấy chỉ thấy đầu óc nổ tung, rất tức giận, cũng không biết tức cái gì, vì thế lúc ăn cơm cũng không nói chuyện, chỉ mải giận dỗi với chính mình, cứ canh cánh trong lòng.
"Được." Cậu chiều ý cô, gật đầu.
Hai người nắm tay nhau, mười ngón tay đan vào nhau, chầm chậm bước đi.
Thực ra rất gần chỉ đi mất mười phút, trên đường đi hai người cười nói vui vẻ.
Vào trong quán chỉ còn lại một bàn trống, may mà bọn họ đến kịp, nếu không lại phải đợi.
Quán ăn này bày trí rất tinh tế, phục vụ chu đáo, rất đông khách.
Giờ này chính là giờ ăn tối cao điểm.
Quán ăn không lớn nhưng cũng không nhỏ chật kín khách, tiếng người nói chuyện ồn ào, nhận viên phục vụ đi qua đi lại liên tục.
Bọn họ nhận được thực đơn.
Trần Thuật hỏi: "Em ăn gì?"
An Tĩnh nhìn thực đơn, lông mày khẽ nhíu lại, vẻ mặt chăm chú, giống như đang chú tâm suy nghĩ vậy, một lúc sau cô hỏi: "Anh ăn gì?"
Trần Thuật chống tay xuống bàn nghịch điện thoại, ánh mắt hướng về phía cô, chăm chú quá mức, sau đó hờ hững nói: "Anh thế nào cũng được."
An Tĩnh gật đầu, dịu dàng nói: "Vậy em gọi cho anh nhé?"
Trần Thuật ừ một tiếng, khẽ nói: "Tùy em."
An Tĩnh gọi nhân viên phục vụ.
Cô chọn cho mình món cơm trứng thịt bò, gọi cho cậu món cơm thịt bò kiểu Osaka, sau đó lại gọi thêm một xuất trứng hấp và thịt gà.
Sau khi nhân viên phục vụ đi, An Tĩnh chống hai tay xuống bàn, chống cằm có vẻ buồn chán.
Trần Thuật ngồi đối diện cô, hỏi: "Đói rồi à?"
An Tĩnh sờ bụng, gật đầu thành thật: "Đói rồi."
Trần Thuật cau mày: "Thế sao em không đi mua cái gì đó mà ăn?"
"Em mua rồi mà, một hộp sữa chua." An Tĩnh nói rồi ánh mắt cô tình ám chỉ cậu: "Nhưng ai mà biết được người nào đó chơi bóng rổ lâu như vậy mới ra ngoài."
Trần Thuật sờ mũi tỏ vẻ vô tội.
An Tĩnh cứ nhìn cậu như vậy.
Không có gì phải nghi ngờ Trần Thuật là một người rất đẹp trai, cậu có vẻ mảnh khảnh, trong sáng, điềm tĩnh của thiếu niên. Trên mặt lâu lâu lại nở nụ cười gian tà, khi đôi mắt đen láy sâu thẳm cứ nhìn bạn chăm chú, bạn sẽ bất giác lún sâu vào đó.
An Tĩnh nghiêng đầu, đột nhiên giơ tay ra sờ lên má Trần Thuật.
Trần Thuật nhướng mày, khẽ hỏi: "Sao vậy?"
"Em phát hiện." An Tĩnh có chút ngạc nhiên. "Có phải anh gầy đi không?"
"Thật sao?"
An Tĩnh sờ rất kỹ, da thịt trở nên săn chắc hơn, cô nói rất chắc chắn: "Ừ, đúng là gầy đi, anh giảm béo à?"
Trần Thuật không có gì để nói, tức quá gườm gườm nhìn cô, túm lấy cái tay đang làm loạn của cô rồi nói: "Giảm béo cái gì, chơi bóng rổ đấy."
An Tĩnh mỉm cười ồ một tiếng, "Chơi bóng rổ có thể giảm béo à."
Trần Thuật hứ một tiếng, nắn nắn lòng bàn tay cô.
" alt="Truyện Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Union Santa Fe vs Newell’s Old Boys, 07h30 ngày 19/4: Tiếp đà thăng hoa
9/9: Khởi tranh Giải đấu 'Đi Tìm Huyền Thoại'
" alt="9/9: Khởi tranh Giải đấu 'Đi Tìm Huyền Thoại'" />
- Siêu máy tính dự đoán Ipswich Town vs Arsenal, 20h00 ngày 20/4
- Smartphone nhiều màu sắc Lumia 820 trình làng
- Samsung Galaxy S Duos: “Galaxy SIII 2 SIM”
- Truyện Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế!
- Nhận định, soi kèo FC Seoul vs Gwangju, 17h00 ngày 19/4: Nhỏ mà có võ
- Truyện Em, Em Là Của Anh
- 10 điểm Kindle Fire 2 cần có để đấu với Nexus 7